Tìm Kiếm
Âu Lạc
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • Bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • Čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • Русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • Polski
  • Italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Khác
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • Bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • Čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • Русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • Polski
  • Italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Khác
Tiêu Đề
Bản Ghi
Tiếp Theo
 

Thông Điệp Cảm Kích Của Ngài Thanh Hải Vô Thượng Sư Gửi Đến Tất Cả Những Ai Giúp Sứ Mệnh Của Ngài

Chi Tiết
Tải Về Docx
Đọc thêm

Vào ngày 20 tháng 6 năm 2021, Ngài Thanh Hải Vô Thượng Sư Kính Yêu Nhất khi vẫn đang bế quan thiền sâu cho thế giới, đã tự thu âm lại thông điệp cảm kích chân thành, ngẫu hứng này gửi đến tất cả những ai giúp Ngài, bao gồm cả Thiên Địa, trong Sứ Mệnh Của Đời Ngài. Cảm động vì lòng tốt và sự hỗ trợ của nhiều chúng sinh, mà đã tận tâm hỗ trợ Ngài trong quá khứ cũng như hiện tại, Sư Phụ bày tỏ lòng biết ơn sâu sắc cùng với suy nghĩ của Ngài về những đau khổ không cần thiết mà mọi linh hồn trải qua khi ở trong Tam Giới.

Chào quý vị, những anh hùng của thời đại chúng ta. Tôi chỉ phải nói với quý vị ngay bây giờ. Xin lỗi, tôi không tiện xuất hiện trước mặt quý vị, nhưng ít ra tôi muốn nói trực tiếp với quý vị rằng tôi vẫn ở đây, và vẫn cảm kích rất nhiều những điều quý vị đang làm cho thế giới thông qua Truyền Hình Vô Thượng Sư. Rất nhiều người trên thế giới tri ân quý vị. Chúng ta phải tiếp tục công việc này. Nhiều điều đã xảy ra trong vài tuần ngắn ngủi vừa qua. Tôi đã phải di chuyển rất nhiều và tiêu hao phần nào sức lực. Ngoài ra, chú chó lớn của tôi bị bệnh, chú cũng chiến đấu với lực lượng phủ định để bảo vệ tôi.

Ồ, quá nhiều loài vật tử tế không thể tưởng, không chỉ có chó của tôi thôi. Thậm chí hôm nay, bên ngoài cửa, có một chú nhện. Chú giăng mạng nhện ở chỗ tôi treo quần áo dưới ánh nắng để phơi khô, và tôi ráng giũ chú đi, nhưng chú không đi. Chú trở lại và vá lại mạng nhện, nên tôi cảm thấy kỳ lạ rằng chú thật cố tình làm nhà ở đó. Vì vậy, tôi nói: “Được rồi. Thôi không cần nữa. Ta sẽ tìm cách treo quần áo ở chỗ khác”. Và sau đó tôi muốn tìm hiểu sao chú nhện lại khăng khăng dựng “lều” trước cửa nhà tôi, và tôi phải treo quần áo ở đâu mà cũng có ánh mặt trời.

Tôi hỏi chú nhện: “Tại sao con cố tình dựng lều của con ở đây? Làm nhà trước cửa nhà ta như thế này khiến ta đi ra phơi quần áo thật khó khăn”. Tôi không có máy sấy quần áo. Chỉ cái máy giặt nhỏ và phải đi ra ngoài để phơi khô. Tôi thực sự không cần máy sấy. Rồi, sau đó chú nhện nói với tôi: “Vì Ngài cần được bảo vệ”. Nhện làm sao mà bảo vệ được chứ? Tưởng tượng xem. Đó chỉ là những điều vô hình.

Thượng Đế làm phép màu theo cách mà đầu óc bình thường không thể hiểu nổi. Tôi chỉ biết ơn bất kỳ khi nào gặp khó khăn. Vương quốc động vật, Vương quốc Divinenity vô hình, Vương quốc Thiêng Liêng, và tất cả Chúng sinh Thiêng Liêng này đang giúp tôi rất nhiều, mặc dù không thấy bằng mắt thường. Mặc dù thỉnh thoảng tôi vẫn cần phải nhận một vài cú [tấn công], nhưng không có sự giúp đỡ của Họ thì còn tệ hại hơn nữa. Và đáng lẽ như là thậm chí tôi không thể ở lại và ngồi đây, nói chuyện với quý vị.

Tôi chỉ muốn bày tỏ lòng cảm kích của mình đến tất cả Chúng Sinh trong Vũ trụ, các Chúng Sinh Vũ Trụ bảo vệ tôi: các Thiên Đế Ihôs Kư, những Thiên Đế Divinenity này, và tất cả chúng sinh khác đang giúp tôi không ngừng. Mặc dù đôi khi Họ không được phép giúp đỡ, nhưng Họ đứng bên và rơi lệ. Những giọt lệ của Họ cũng là niềm an ủi đối với tôi. Biết rằng ai đó hiểu, ai đó đồng cảm với sứ mệnh và khó khăn của tôi, cũng là biểu hiện của sự an ủi. Và, dù sao, tất cả sự trợ giúp đó dù tôi có nhận được hay không, riêng sự cảm thông cũng rất an ủi rồi.

Vì vậy, chú (nhện) nói: “Bởi vì Ngài cần được bảo vệ”. Trời ơi, một sinh vật nhỏ bé, tí hon như vậy. Tôi rất xúc động. Nói: “Ta xin lỗi lúc nãy đã làm con sợ, vì ta bất ngờ chạm phải thứ gì đó như nhà của con trước cửa nhà ta”.

Rồi tôi xin lỗi. Tôi cho chú ít rong biển vụn để ăn. Tôi nghĩ để chú không phải ăn những thứ khác. Nhưng chú đã lấy hết ra. Chú không muốn mấy thứ đó. Chú nói rằng: “Mạng nhện là để bắt năng lượng tà ác, không phải để đồ này kia trên đó rồi làm hỏng nó”. Ôi, tôi xấu hổ quá. Tôi cảm thấy: “Ôi Trời ơi. Tại sao mình không kiểm tra tất cả điều này trước đó cơ chứ?” Nhưng tôi quá bận với nhiều thứ khác. Và suy nghĩ của tôi không tập trung vào một điểm. Tôi lẽ ra phải tập trung nhất tâm nhiều hơn, nhưng rất nhiều thứ xảy ra trong khoảng thời gian rất ngắn. Thậm chí không thể kể hoặc giải thích cho quý vị, vì rất nhiều thứ vô hình.

Như chó của tôi, khi chú đang chiến đấu với lực lượng đàn áp, chú run rẩy dưới gầm bàn. Và sau đó vài ngày, chú ngã bệnh, rất nặng, rất nặng, và tôi thậm chí không thể ở bên chú. Tôi đã gửi chú tình thương, cùng với năng lượng của tôi để chữa lành chú. Dĩ nhiên tôi đã dùng thân thể khác để ở bên chú, và sau đó tôi phải dành thời gian với chú, tập trung nghĩ xem nên làm gì khác cho chú, bởi vì chú hầu như sắp qua đời. Chú không thể ăn, không thể đi lại. Thế rồi cuối cùng tôi đã tìm được vài bác sĩ, bác sĩ châm cứu đến và giúp chú, và họ nói với tôi rằng chú có vẻ khá hơn. Hy vọng vậy. Tôi cũng cầu nguyện cho chú. Điều đó cũng tiêu hao một số thời gian và sức lực của tôi.

Và tôi đã đe dọa Thiên Đàng và địa ngục. Tôi nói: “Này Thiên Đàng, chó của tôi đang làm việc cho quý vị, vì chú bảo vệ tôi”. Tôi không yêu cầu điều đó, tôi bảo chú đừng bao giờ bảo vệ tôi, nhưng quý vị biết chó mà, họ là như thế. Chú chó này không luôn luôn là chó. Chú từng là chồng tiền kiếp của tôi, lâu lắm rồi. Nên một ngày nọ tôi hỏi chú: “Sao con hy sinh nhiều đến thế, và đối xử tốt với ta như vậy?” Chú nói: “Bởi vì Ngài là vợ của con”. Trời ơi, một tình yêu đẹp biết bao. Một tình yêu tồn tại vĩnh cửu, quý vị thấy không? Nhưng tôi không cảm thấy... tôi nói: “Ta xin lỗi, ta không thể tưởng tượng con là người, chồng ta, và mọi điều đó. Nhưng ta thương quý con vô vàn, vô vàn. Ta có thể dời cả Thiên Địa [vì con]”. Bất cứ lúc nào chú bị bệnh, tôi đe dọa hủy diệt tất cả thiên cung của chư thần này nếu họ không làm gì đó.

Vì chú chó của tôi ngoan. Chú làm việc cho phía khẳng định. Chú làm việc cho tôi, làm việc cho Thượng Đế. Tôi nói: “Tại sao quý vị chỉ đứng bên và không làm bất cứ gì để giúp chú, để chú một mình chiến đấu với lực lượng phủ định như vậy?” Tôi trách cứ họ rất nhiều. Bởi vì tôi đau khổ vì sự yếu ớt và bệnh tật của chú, và tôi cảm thấy bất lực. Tôi đã dùng lực lượng của mình để chữa lành chú và đủ thứ, nhưng chúng ta cần nhiều hơn thế. Cuối cùng, chúng tôi vượt qua được và hy vọng chú sẽ bình an. Chú đã nhiều lần cứu mạng tôi, không chỉ một lần.

Hôm nay, tư tưởng của tôi lan man rất nhiều, về những ngày tháng xưa. Tôi xem một số chương trình mà quý vị gửi để chỉnh sửa, và tất nhiên, tôi phải viết gì đó, nhận xét này kia, với nhiều chương trình mà quý vị gửi cho tôi. Và tư tưởng của tôi trôi dạt về những ngày tháng xưa, khi chúng tôi cũng đang chạy trốn, tại những nơi khác nhau, và làm việc trong những hoàn cảnh khó khăn khác. Và tôi nhớ những thị giả cũ của tôi, chúng tôi ở trong một nơi rất nhỏ, có lẽ là hai mét vuông của phòng bên của một chiếc xe kéo, và chúng tôi chen chúc nhau khi thực hiện tất cả bài nói chuyện này và kết nối với thế giới, thông qua mạng Internet. Họ đã làm một công việc tuyệt vời, bây giờ tôi xem lại, thấy rằng, với thiết bị đơn giản và không gian rất nhỏ như thế. Họ chen chúc, quỳ gối trên sàn, bởi vì chúng tôi không có bàn và những thứ như vậy. Tôi chỉ có một cái ghế mà họ đã phủ vải để làm nó trông đẹp. Và họ đã mua một số rèm treo phía sau tôi để nhìn đẹp mắt. Ngoài những thứ đó ra, chúng tôi không có gì khác. Và họ phải ngủ trong nhà kho bên cạnh, bởi vì tôi không muốn đàn ông ngủ cùng phòng với tôi. Và họ đã chen chúc bên trong nhà kho nhỏ đó, hai người họ, thậm chí vào mùa đông, và không có lò sưởi, không gì cả.

Bây giờ nghĩ về điều đó, tôi đã khóc, nghĩ rằng họ đã tốt biết chừng nào. Và bây giờ vì cuộc sống có nhiều bất ngờ và chúng tôi đã chia xa, không còn bên nhau nữa, nhưng chúng tôi vẫn cùng làm việc trong cách nào đó, từ xa. Nhưng tôi đã nghĩ đến họ và họ đã tận tâm biết dường nào đối với tôi trong thời gian trốn chạy, trốn chạy rắc rối, trốn chạy nguy hiểm. Họ đã luôn sát cánh. Tôi chỉ muốn nói lời cảm ơn tới những người này, tới các thị giả của tôi trong thời kỳ trước đây của đời tôi, rằng họ đã và đang làm hết sức họ có thể, trong đủ loại hoàn cảnh, tình huống và khó khăn. Tôi mãi mãi biết ơn. Xin Thượng Đế gia trì quý vị. Và cầu Thượng Đế cũng gia trì những thị giả hiện tại của tôi nữa.

Hôm nay tôi thực sự cảm kích, nghĩ về tất cả những tình huống khó khăn quá khứ và các thị giả cũ của tôi, họ cố gắng hết lòng để giúp sứ mệnh của tôi, bất kể gì đi nữa. Và lúc ấy không luôn dễ dàng cho tất cả chúng tôi. Và bây giờ vẫn vậy, bây giờ đôi khi. Như chúng ta vừa thiết lập hệ thống. Và bây giờ tôi không thể dùng lại, vì nhiều lý do. Nhưng tôi nghĩ chúng ta sẽ làm điều đó vào dịp khác.

Vì vậy, tôi chỉ kể quý vị nghe vài điều từ lòng mình, mà không cần phải qua đủ thứ quy trình, như trang điểm, mặc đẹp. Bởi vì tôi lo rằng suy nghĩ của tôi, cảm xúc sâu sắc chân thật của tôi tới lúc đó sẽ biến mất. Nó khác khi tôi an bình và ở trong một tình cảnh dễ dàng, mà tôi có thể từ từ và thảnh thơi chuẩn bị cho máy quay và chuẩn bị camera. Tôi vẫn một mình. Quý vị biết mà.

Nhưng đôi khi tôi nghĩ chỉ muốn bày tỏ cảm xúc biết ơn, khiêm tốn, tri ân sâu sắc của tôi đến tất cả quý vị, bất cứ ai giúp tôi trong bất kỳ cách nào. Tôi nghĩ tôi chỉ muốn thể hiện điều đó mà quý vị không cần phải thấy tôi, không cần phải chuẩn bị để thấy tôi, hoặc tôi phải chuẩn bị camera để nhìn thấy quý vị, v.v. Vì thế… Bởi vì cách này cũng thật. Khi tôi muốn đọc truyện cho quý vị hoặc kể quý vị nghe một số truyện cười thú vị hoặc gì đó tương tự, thì khác. Nhưng… Hôm nay tôi chỉ không muốn đợi làm tất cả những thứ đó, [vì] có lẽ cảm xúc của tôi sẽ biến mất và sẽ không còn nguyên bản như bây giờ nữa. Vì vậy, không quan trọng, quý vị chỉ cần lắng nghe tôi, nghe giọng nói, và biết rằng tôi chân thật trong bài phát biểu của mình, thực sự biết ơn cho tất cả sự giúp đỡ tôi nhận được.

Đồng thời, tôi cảm ơn tất cả chúng sinh vô hình, không chỉ vương quốc loài vật, mà là bất kỳ ai trong họ đang cố gắng hết sức để an ủi tôi trong những ngày này. Mỗi ngày họ nói với tôi xin đừng lo lắng, chuyện rồi sẽ qua. Xin đừng lo lắng, chú chó sẽ ổn thôi. Nhưng thật khó ngay cả với tôi để tin rằng chú chó sẽ không sao khi tôi có hình của chú, video của chú, không đi được, không ăn uống được. Chỉ nằm đó, cũng không thể thở một cách bình an cho lắm, và điều đó rất khó khăn. Tôi đã cầu nguyện thật nhiều, và rồi cũng đe dọa tất cả chư thần các cõi Thiên Đàng, dĩ nhiên là các Thiên Đàng thấp. Và chỉ hy vọng chú sẽ khỏe hơn.

Tôi cũng cảm kích chú vô vàn, một chú chó [tốt] như thế và thậm chí hy sinh mạng sống vì tôi. Không chỉ một lần, và không chỉ chú thôi. Những chú chó khác cũng vậy, trước đây lâu lắm rồi, tôi đã kể một số chuyện khác cho quý vị rồi. Tôi vừa xem băng hình quý vị gửi cho tôi về nhạc kịch “Chân Tình” để kiểm duyệt, và tôi cứ nhớ đến chú chó, rằng chú nói chú làm mọi thứ cho tôi vì tôi từng là vợ chú, và chú vẫn nghĩ như thế đó. Sau nhiều kiếp rồi, xa cách vì nghiệp quả, qua bao biến cố, tình yêu của chú dành cho tôi vẫn vậy.

Chú đã giúp tôi nhiều lần trong đời này, và hai lần trong kiếp chó, không chỉ lần này. Chú đã chết, tái sinh trở lại làm chú chó khác chỉ để bảo vệ tôi. Thế nên chúng tôi có cuộc đàm thoại vào hôm nọ, tất nhiên là qua thần giao cách cảm, và tôi đã rơi lệ. Tôi nói: “Trời ơi, một tình yêu đẹp biết bao!” Tôi cũng không biết [làm sao] diễn đạt được sự trân quý cho tình yêu như vậy. Trời ơi, chú chịu khổ quá nhiều. Tôi đã bảo Thiên Đàng: “Làm ơn chỉ làm tôi đau khổ, đừng khiến chó của tôi đau khổ. Chú chỉ là một chú chó, và chú đang làm việc cho quý vị, làm việc cho phía khẳng định, bởi vì chú đang giúp tôi. Bởi vì tôi đang làm việc cho phía khẳng định, làm việc cho Thượng Đế. Vậy tại sao quý vị cứ để tất cả chúng sinh thiện lành, khẳng định chịu đau khổ? Thật không công bằng”.

Nên tôi nói: “Tôi sẽ tranh đấu. Tôi sẽ không chấp nhận điều này”. Tất nhiên, lúc nào mà tôi chẳng tranh đấu, nhưng sau mỗi lần tôi càng quyết tâm hơn. Sau mỗi lần tôi đều tiếp tục quả quyết hơn, mạnh mẽ hơn, bởi vì tôi ghét sự bất công. Tôi ghét sự bất công đối với bất kỳ ai, với bất cứ điều gì trên thế giới này. Đặc biệt là những người hiền từ và yếu đuối, không có khả năng tự vệ. Tôi không thể kể với quý vị tất cả cuộc đàm thoại với chó của tôi và với Thiên Đàng mà chỉ làm ngơ trước những đau khổ của con người và chúng sinh khác trên tinh cầu này. Nhiều lần, tôi rất tức giận. Tôi rất giận. Nếu quý vị nghĩ rằng tôi là một Minh Sư giận dữ, chẳng hạn, với chính phủ tham nhũng, hoặc với sự thối nát của các thành viên giáo hội, ồ, đó không là gì cả. Đó không là gì so với khi tôi nói với những Thiên Đàng thấp đó trên kia, những vị gây rắc rối và không giúp đỡ. Quý vị không thể tưởng tượng cách tôi nói và đe dọa họ, và tức giận họ thế nào đâu.

Nói: “Quý vị có rất nhiều quyền năng, [nhưng] không dùng được gì cả. Và quý vị thậm chí còn cười trước đau khổ của chúng tôi ở đây. Nếu quý vị không làm gì thêm, tôi sẽ hủy diệt tất cả quý vị, và thiên cung của quý vị và tất cả”. Nhưng bây giờ tôi không thể diễn đạt, cách tôi đã nói, và đã nói bằng nhiều từ ngữ, nên đây chỉ là tóm tắt, đôi chút về những gì tôi đã bảo họ, thường xuyên. Không chỉ một lần. Bất cứ khi nào hoàn cảnh làm tôi [tức giận], tôi la tất cả họ dữ dội và những ma quỷ hung hăng, tất nhiên, và sa-tăng nữa, dĩ nhiên. Tất cả bọn họ. Tôi đã tốn rất nhiều lời với họ. Tôi cũng không muốn quý vị nghe – không mấy dễ nghe. Tôi thực sự tức giận trước sự bất công trên thế giới này và không có nhiều bàn tay giúp đỡ. Tất nhiên, bây giờ họ hợp tác hơn. Tuy nhiên, tôi không thấy kết quả nhanh đủ. Một số thần thấp hơn, các thần Đẳng cấp Thứ Ba, nói với các chúng sinh khác rằng “các ngươi phải đi xuống, các ngươi phải học để biết điều này, điều nọ”.

“Để làm gì?” Tôi nói: “Để làm gì? Các linh hồn nguyên thủy là thuần khiết, đơn giản, khôn ngoan, yêu thương và tử tế. Họ không cần học gì nữa qua tất cả khổ sở và đau đớn này! Chính quý vị là nguyên nhân gây ra mọi rắc rối đó. Vậy, hãy dẹp đi”. Nhưng đây không phải là những gì tôi bày tỏ khi thực sự tức giận và thống khổ bên trong cho tất cả đau khổ của con người và động vật và các sinh vật khác, theo như những gì tôi thấy. Chỉ để quý vị biết những khoảnh khắc tức giận của tôi khi tôi trút giận lên các thần đó. Nhưng đương nhiên là, năng lượng khi tôi nói với quý vị bây giờ thì đã khác, vì đã xong rồi, đã là quá khứ. Nhưng cơn giận dữ của tôi, không ngưng ở đây hay ở đó. Nó sẽ tiếp tục, chắc chắn, sau này, khi nhìn thấy gì đó mà tôi không thể dung thứ. Nhưng không phải vì lợi ích của tôi, mà vì lợi ích của các nạn nhân.

Tôi ghét hệ thống trong Tam Giới. Tất cả đều áp bức. Tất cả chỉ về luật lệ và trật tự. Nó dễ sai lầm. Quá dễ sa ngã ở thế giới này và thậm chí ở cõi giới khác như cõi A-tu-la. Trong Tam Giới, rất dễ sa ngã. Ngay cả khi quý vị đứng đầu Ba cảnh giới rồi, nếu trở lại, làm người, chắc chắn sẽ có một ngày, khi công đức của quý vị cạn kiệt. Quý vị sẽ là người hoặc là vật, quý vị sẽ lại sa ngã, và cứ rơi xuống thấp hơn. Đó là giao ước. Đó chính là vấn đề. Đó là điều tôi ghét về Tam Giới.

Thành ra bất cứ điều gì họ tranh luận với tôi, chỉ vô dụng. Tôi nói: “Tất cả đều là đạo đức giả. Tôi không chấp nhận những điều đó, bất cứ điều gì như thế. Quý vị bẫy các linh hồn vào mạng lưới này của quý vị và rồi tra tấn họ, chỉ trích họ, bới lông tìm vết. Bất cứ gì họ làm, đều sai lầm cả. Họ không bao giờ có thể làm gì đúng. Cho dù làm đúng, quý vị sẽ giăng nó vào bẫy hoặc lừa lọc nào đó khác để làm nó giảm đi, để gây ra nhiều rắc rối hơn, hoặc tiếp tục theo cách khác, để họ phải tiếp tục hưởng công đức đó, và sau đó họ lại sa ngã!”

Bởi vì rất khó để không sa ngã trong thế giới này, và tôi đã thấy tất cả điều đó, tôi có thể thấy rõ ràng tất cả điều đó. Nên đôi khi tôi thực sự tức giận với họ. Thật sự, thật sự giận.

Quý vị chưa bao giờ thấy những lúc đó, nhưng chẳng là gì so với những gì quý vị đã thấy khi tôi tức giận với một số người trên tinh cầu này. Nếu thấy năng lượng, nó khiến họ run sợ. Điều đó đủ cho quý vị biết rồi. Ồ, không biết sao tôi đi quá xa, từ Thiên Đàng đến địa ngục…

Tôi chỉ muốn nói rằng tôi cảm kích tất cả quý vị, quá khứ và hiện tại, và có lẽ các thị giả tương lai trong bất kỳ cách nào mà quý vị có thể giúp giảm đau khổ trên tinh cầu này và kế tiếp. Nhất là các nạn nhân, những nạn nhân con người, và loài vật, và trẻ em. Những chúng sinh hiền lành, yếu đuối và dễ bị tổn thương mà tâm tôi luôn [nghĩ] về họ. Tâm tôi luôn hướng về họ. Sự cảm thông, tình thương của tôi, luôn dành cho họ. Bất kể bao nhiêu lần tôi thấy hoàn cảnh như vậy hoặc tương tự, lòng tôi không thể chịu nổi, và tôi khóc suốt nhiều giờ hoặc nhiều ngày, còn tùy.

Dù sao, hãy tiếp tục. Quý vị đã học được điều gì đó từ tôi mỗi ngày qua những bình luận, và chỉ dẫn, hoặc thông tin của tôi gửi cho quý vị. Chúng ta sẽ tiếp tục cùng nhau, tất nhiên, chừng nào tôi còn có thể. Nhưng dù tôi không thể, tôi đã bảo quý vị nhiều lần rồi, quý vị phải tiếp tục giúp thế giới. Năng lượng của tôi sẽ luôn ở đó với quý vị, xung quanh quý vị. Chỉ cần có đủ khả năng tiếp thu để quý vị có thể làm công việc tốt hoặc công việc tốt hơn. Tôi tin cậy vào tất cả quý vị.

Và nếu quý vị, những thị giả cũ, tình cờ nghe được, tôi cảm ơn, và tôi thương quý vị. Tôi nhớ thời gian chúng ta bên nhau. Nhiều quý vị đã giúp tôi rất nhiều. Tôi không thể liệt kê tất cả ở đây, nhưng hãy biết trong tâm rằng tôi cảm ơn quý vị, sẽ luôn bên cạnh giúp quý vị bất cứ khi nào quý vị cần. Tôi thương tất cả. Khen ngợi quý vị. Tôi trân trọng tất cả, những người giúp tôi để giúp Địa Cầu, để giúp tất cả chúng sinh trên thế giới này. Tôi sẽ không bao giờ quên sự hy sinh, ơn huệ, tình thương, sự đóng góp chân thành của quý vị cho sứ mệnh này, để giúp giảm thiểu sự đau khổ của thế giới này. Tôi sẽ không bao giờ quên. Tôi sẽ luôn bên cạnh giúp quý vị. Mong Thiên Đàng luôn hài lòng với những nỗ lực của quý vị trong bất kỳ cách cao thượng nào mà quý vị cố gắng trong đời mình để giúp bản thân, gia đình, quốc gia của quý vị, và mọi người khác, người xa lạ cũng như bằng hữu. Tôi thương quý vị. Mãi mãi.

Thưa Sư Phụ đầy Tình Thương nhất, chúng con khiêm cung bày tỏ lòng biết ơn vì Ngài luôn đứng về phía những chúng sinh đau khổ trong thế giới này, thấu hiểu những khó khăn của họ và anh dũng cống hiến tất cả những gì Ngài có thể để giúp họ. Vinh dự lớn nhất của chúng con là được góp phần vào Sứ Mệnh nhân từ và vô điều kiện nhất của Ngài để tạo một thế giới hòa bình hơn, nơi chỉ có Thượng Đế và thiện lành sẽ được vinh danh. Cầu chúc Sư Phụ kính yêu vui hưởng sức khỏe và an tĩnh bền lâu, trong sự Trợ Giúp liên tục của tất cả các Đấng Thiêng Liêng và các Thiên Đế Divinenity.

Xem thêm
Video Mới Nhất
2024-12-21
161 Lượt Xem
2024-12-20
350 Lượt Xem
38:04

Tin Đáng Chú Ý

2024-12-20   40 Lượt Xem
2024-12-20
40 Lượt Xem
2024-12-20
50 Lượt Xem
Chia sẻ
Chia sẻ với
Nhúng
Bắt đầu tại
Tải Về
Điện Thoại
Điện Thoại
iPhone
Android
Xem trên trình duyệt di động
GO
GO
Prompt
OK
Ứng Dụng
Quét mã QR,
hoặc chọn hệ điều hành phù hợp để tải về
iPhone
Android