Tìm Kiếm
Âu Lạc
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • Bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • Čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • Русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • Polski
  • Italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Khác
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • Bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • Čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • Русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • Polski
  • Italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Khác
Tiêu Đề
Bản Ghi
Tiếp Theo
 

Ngài Thanh Hải Vô Thượng Sư (Thuần Chay) Nói Về Tác Hại Của Thịt, Phần 10 – Quả Báo Trong Hậu Kiếp

Chi Tiết
Tải Về Docx
Đọc thêm
Nghiệp quả của việc ăn thịt bao gồm phải chịu đau đớn trong hậu kiếp. Trong chương trình hôm nay, chúng tôi sẽ chia sẻ với quý vị những lời tường thuật đáng sợ về hình phạt ở địa ngục đang chờ những người ăn thịt hoặc những người có liên quan đến việc kinh doanh thịt. Câu chuyện đầu tiên là thể nghiệm cá nhân của một trong những Hội viên chúng tôi.

Giờ chúng tôi xin chia sẻ với quý vị một câu chuyện khác do Ngài Thanh Hải Vô Thượng Sư kể về hình phạt sau khi chết đối với những người phục vụ thịt trong nhà hàng của họ.

Chúng ta nên giữ giới luật nghiêm ngặt. Giới luật đầu tiên là không sát sinh. Giới luật này không được vi phạm. Nếu vi phạm giới luật đó sẽ gây cho quý vị rất nhiều rắc rối. Ngoài việc bị đoản thọ, thì thân thể không thoải mái, và đau bệnh nhiều, như những căn bệnh nan y, đều là từ nghiệp báo của việc sát sinh. Nghiệp sát sinh rất, rất nghiêm trọng.

Tôi có kể quý vị nghe câu chuyện về một người Âu Lạc (Việt Nam) chưa? Ông không phải là người tu hành. Ông kiếm sống bằng nghề bán cháo gà và cháo vịt. Phải mất nhiều sinh mạng để nấu cháo gà hoặc cháo vịt. Có một ngày, ông lâm bệnh nặng, một căn bệnh kỳ lạ. Cuối cùng, tình trạng của ông nghiêm trọng đến nỗi ông không thể cử động và chỉ nằm yên một chỗ như thể ông đã chết rồi. Còn lại một chút hơi ấm ở vùng tim, nên gia đình ông không đem ông đi mai táng. Và ông nằm đó bất động nhiều ngày trước khi ông sống lại và tỉnh dậy. Sau khi tỉnh dậy, ông kể cho gia đình nghe những gì ông đã trải qua và sau này viết thành một cuốn sách cho mọi người biết tình cảnh như thế nào khi ông ở địa ngục. Sau khi sống trở lại, ông nói khi xuống đó, ông nhìn thấy bản thân mình bị hàng trăm ngàn con vịt, gà và lợn cắn khắp thân thể ông. Đau đớn vô cùng. Lúc đó ông mới chợt nhớ ra rằng có lần ông đi ngang một ngôi chùa, có người đã dạy ông niệm danh hiệu của Ngài Quan Âm Bồ Tát.

Vị Minh Sư đã đến ngay, và yêu cầu mấy con gà và con vịt ngừng lại một lát. Lúc đó người bán cháo đó nói: “Họ mổ vào người con đau đớn khôn cùng. Xin Ngài cứu con”. Quan Âm Bồ Tát trả lời: “Đây là nghiệp chướng của ngươi. Làm sao ta có thể cứu ngươi được? Khi ngươi giết họ, họ cũng kêu gào xin tha mạng, nhưng ngươi không có lòng từ bi để tha mạng cho họ. Giờ ngươi cầu xin ai tha thứ?” Lúc ấy người đó trả lời: “Bây giờ con sám hối. Trước đây con vô minh và không biết. Nếu Ngài tha cho con, và cho con trở về, con chắc chắn sẽ làm việc thiện, tu hành, rồi hồi hướng công đức cho họ. Nếu Ngài không tha cho con, cho dù con bị cắn chết, điều đó có gì tốt cho cả hai bên?”

Quan Âm Bồ Tát nói: “Được rồi”, và quay sang những con gà, vịt và lợn, “Các ngươi đã nghe nói chưa? Các ngươi có đồng ý không?” Mấy con vật này nói: “Được”. Mặc dù họ đã đồng ý, Quan Âm Bồ Tát tiếp tục nói: “Nghiệp của ngươi quá nặng, không thể xóa bỏ dễ dàng như vậy”. Người đàn ông đó hỏi: “Vậy làm thế nào để xóa sạch nghiệp của con? Con xin sẵn lòng chấp nhận bất cứ hình phạt nào”. Quan Âm Bồ Tát sau đó đem ông đến đại sảnh trừng phạt, ở đó có rất nhiều dụng cụ tra tấn.

Một số người đã bị cắt lưỡi hoặc cắt mũi. Chỗ nào nghiệp chướng thì cắt chỗ đó. Quan Âm Bồ Tát phải xóa sạch nghiệp chướng của ông, lúc đó ông này được yêu cầu quỳ xuống và nuốt than sắt đang cháy rất nóng. Ông nói: “Làm sao con có thể nuốt nó?” Quỷ quan trả lời: “Không muốn nuốt cũng phải nuốt”. Quỷ quan chưa nói xong, viên than sắt đang cháy đã nằm trong miệng của ông. Ông không thể nào kháng cự. Nó chạy tuốt vào trong thân thể ông. Ông nói mỗi lần có tới mấy viên chạy vào miệng ông, chứ không chỉ một viên thôi. Ông nói như thể hồn bay phách tán, và toàn thân ông bị xé toác ra và tan thành tro bụi. Ông nói sự đau đớn không thể diễn tả nổi. Nó cứ tiếp tục như vậy tới mấy lần, và viên than sắt cháy hừng hực tiếp tục tuôn vào miệng. Ông không thể chống cự. Nghiệp chướng mà. Nghiệp lực tiếp tục hút nó vào bên trong. Ông đau đớn cùng cực, cầu sống không được, cầu chết cũng không xong. Cuối cùng, ông đã nuốt xong. Quan Âm Bồ Tát lúc đó nói: “Được rồi, bây giờ ngươi có thể đi về. Nhớ tinh tấn tu hành. Đừng làm bất kỳ công việc nào liên quan đến sát sinh nữa. Đừng ăn thịt nữa. Giữ Năm Giới luật. Sau này, sẽ có người đến truyền Tâm Ấn cho ngươi, và dạy ngươi pháp môn giải thoát”.

Bỗng nhiên, vị quỷ quan đó đẩy ông một cái thế là ông trở lại trần gian, và bắt đầu thở trở lại. Đây là câu chuyện ông đã kể lại, được viết xuống. Ông đã dùng tất cả tiền ông có để in quyển sách đó, và tặng miễn phí cho mọi người. Trong lời nói đầu của cuốn truyện, ông đã tuyên bố rằng mỗi câu ông viết đều là sự thật. Để thuyết phục độc giả, ông đã thề với tất cả chư Phật Bồ Tát rằng nếu ông nói dối chỉ một chữ, ông sẽ bị đọa địa ngục vô gián.

Ông khuyên mọi người làm việc thiện, ngưng sát sinh, ăn thuần chay, giữ giới luật, và tu hành.
Xem thêm
Tất cả các phần  (10/20)
Xem thêm
Video Mới Nhất
38:04

Tin Đáng Chú Ý

40 Lượt Xem
2024-12-20
40 Lượt Xem
Chia sẻ
Chia sẻ với
Nhúng
Bắt đầu tại
Tải Về
Điện Thoại
Điện Thoại
iPhone
Android
Xem trên trình duyệt di động
GO
GO
Prompt
OK
Ứng Dụng
Quét mã QR,
hoặc chọn hệ điều hành phù hợp để tải về
iPhone
Android