Chi Tiết
Tải Về Docx
Đọc thêm
Có câu hỏi nào không? Đủ cho quý vị chưa? Có điều gì muốn hỏi không? Ở đây thoải mái không? Hãy nghỉ ngơi... (Dạ rất, rất thoải mái.) Hãy nghỉ ngơi. (Xin cảm ơn Sư Phụ.) Tự chăm sóc bản thân, thiền, muốn làm gì thì làm, đọc sách, xem tivi, xem băng hình. Có gì không, có câu hỏi nào không? Không có? Tuyệt. Tuyệt.Tôi hy vọng là quý vị nào mà chưa hiểu được, chưa thực sự, thực sự hiểu về những gì tôi nói – về việc được, mất, để sau này quý vị không phàn nàn nữa. Ngay cả những người ngoài đời cũng không phàn nàn về công việc của họ. Họ làm việc ngày mười tiếng chỉ để kiếm chút tiền, và đôi khi bị ông chủ đối xử tệ. Họ không phàn nàn nhiều như vậy. Họ chỉ cảm tạ Thượng Đế mỗi ngày cho thức ăn trên bàn. Bất kỳ lời phàn nàn nào cũng không tốt. Quý vị không biết ơn vì có cơ hội để tẩy rửa bản thân và trả nợ cho nghiệp mà quý vị đã gây ra. Hãy luôn biết ơn, mỗi ngày trong đời mình, mỗi thời điểm trong ngày của mình. Quý vị nên làm như vậy. Chỉ cần nhớ điều đó. Hãy biết ơn, khiêm nhường và muốn Thượng Đế. Chỉ ba điều vậy thôi.Nếu không có câu hỏi nào, thì tôi đi. (Thưa Sư Phụ, con có một câu hỏi.) Được. (Nếu có lúc làm một loại công việc, rồi mình gặp một số người, ví dụ, họ cố chấp hơn, và mình cảm thấy làm việc với họ rất khó. Và con tự nhủ mình phải kiên nhẫn, nhưng sẽ hơi khó khăn nếu họ xen vào công việc của người khác, của cả nhóm.) Tôi biết, tôi biết. (Chúng con phải làm thế nào để…) Thôi, cứ cố gắng hết sức. Chỉ cần khéo nói chuyện riêng với người đó, rằng: “Tôi biết anh có ý định tốt. Tôi biết anh có ý định tốt, nhưng chúng ta hãy thử cách này trước nhé? Rồi nếu không được, thì chúng ta sẽ thử cách của anh. Làm ơn, tôi biết anh cố gắng hết sức, nhưng tôi nghĩ tôi đã hiểu rõ. Chúng ta làm theo cách này trước. Anh có ý định rất tốt. Và chỉ ý định tốt thôi cũng mang lại cho anh rất nhiều công đức rồi”. (Dạ.) “Và trong bất kỳ nhóm nào, có lẽ tốt hơn là chỉ có một người lãnh đạo và hai hoặc ba cố vấn. Nếu có quá nhiều người với quá nhiều ý tưởng, thì chúng ta không thể làm được”. Chỉ nói với người đó như vậy. Được chứ? (Dạ. Cảm ơn Sư Phụ.) Không có chi.(Và nếu chúng ta đã làm họ tổn thương bởi… vì chúng ta không tiếp thu ý tưởng của họ, chúng ta có phải làm gì đó để bù lại không, để họ cảm thấy…) Ờ, bù lại, bù lại, đúng. Chỉ cần tặng họ một món quà nhỏ hoặc thứ gì đó. Nói rằng: “Hôm nọ, vì tôi cũng rất muốn làm công việc của Sư Phụ, và mọi người đều đồng ý với ý tưởng đó, nên có thể tôi đã làm tổn thương anh. Tôi rất xin lỗi. Xin thứ lỗi cho tôi”. Khiêm nhường không hại gì. Nếu cô nghĩ đó là lỗi của mình thì nói lời xin lỗi. Nếu không phải lỗi của cô thì thôi khỏi. Nhưng nếu cô muốn anh ấy cảm thấy vui hơn thì tặng một món quà nhỏ hoặc nói chuyện dịu dàng hơn một chút, nhưng đừng nói quá nhiều, vì anh ấy có thể hiểu lầm và nghĩ rằng cô có tình cảm, và khi đó cô sẽ gặp rắc rối hơn. (Dạ.) Được chứ? (Dạ được.)Luôn giữ phẩm giá và khoảng cách với người khác phái, vì tôi nói với quý vị rồi, ngay cả khi quý vị là Thánh(-Đẳng cấp) Thứ Ba, quý vị không còn nghiệp nữa, nhưng năng lượng tình dục của người khác cũng có thể ảnh hưởng quý vị. Nếu quý vị đến quá gần, quý vị có thể cảm nhận được. Và rồi quý vị có thể nhầm lẫn, quý vị nghĩ, ồ, là do quý vị, quý vị yêu anh chàng đó hoặc cô gái đó. Không phải vậy. Phân nửa thời gian, không phải vậy. Phân nửa thời gian, đó là người kia ảnh hưởng đến quý vị, bởi vì có thể quý vị có mối liên hệ trong tiền kiếp. Có thể quý vị từng là vợ chồng gần đây, chỉ mới kiếp trước. Vì vậy, anh ta quay lại, anh ta áp đảo quý vị vì anh ta ở đẳng cấp thấp hơn. Và anh ta có thể kéo quý vị xuống, chỉ tạm thời, dù chỉ tạm thời. Nên hãy rất cẩn thận. Giữ khoảng cách. Hãy tử tế. Giữ phẩm giá của mình. Tình bạn, nhưng ứng xử theo cách thánh thiện.Bởi vì quý vị chỉ mới ở Đẳng cấp Thứ Ba, quý vị không có đủ công đức để mang mọi người lên. Nếu quý vị ở đẳng cấp cao hơn, thì có thể. Nếu quý vị đã ở Đẳng cấp Thứ Năm, có lẽ quý vị sẽ có thể mang được một vài người. Chỉ… Không, ờ! Nói quý vị hay, họ rất nặng! (Dạ đúng.) Chỉ có vị Minh Sư Được Chọn mới có thể mang được nhiều hơn. Đấng Được Chọn, tại vì Ngài sẽ được trao quyền nhiều hơn; được trao quyền từ Thiên Đàng để khiến Ngài mạnh mẽ hơn đặng mà mang được nhiều người hơn. Nhưng những “Vị Không Được Chọn”, những Vị ở Đẳng cấp Thứ Năm, có thể truyền Tâm Ấn cho người khác, có thể đưa người khác qua bể khổ, nhưng không nhiều lắm. Bây giờ hiểu chưa?Còn câu hỏi nào nữa không? (Dạ có.) Nói đi. (Dạ, thưa Sư phụ. Trong sách Vấn Đáp quyển 3, Sư Phụ có đề cập rằng chúng ta phát triển theo những cách khác nhau. Một số người phát triển trí huệ, và một số người phát triển…nghe Âm Thanh (Thiên Đàng nội tại), một số người phát triển theo những cách khác nhau.) Ờ, hiểu. (Vậy, điều đó có nghĩa là… Con biết khoảng thời gian này con đã phát triển rất nhiều trí huệ. Nhưng theo như Sách Vấn Đáp trong phần này, con đã phát triển trí huệ, không chỉ nhờ Ánh Sáng (Thiên Đàng) nội tại và Âm Thanh (Thiên Đàng) nội tại? Đó là câu hỏi của con.) Không, không chỉ vậy. Đúng. Đôi khi nó đi thẳng. (Dạ, cảm ơn Ngài.)Một số người có thêm thể nghiệm (bên trong). Một số người chỉ có trí huệ và ít thể nghiệm (nội tại). Dĩ nhiên cũng còn tùy vào nghiệp của quý vị. Còn tùy vào cá nhân đó nữa. Một số người có nhiều nghiệp hơn, nên thể nghiệm (nội tại) ít hơn, hoặc Âm Thanh (Thiên Đàng) nội tại ít hơn hoặc đại loại vậy, nhưng vẫn có trí huệ ở đẳng cấp mà họ đã đạt được. Nhưng vì họ tạo thêm nghiệp mỗi ngày hoặc gì đó, nên thể nghiệm hơi mù mờ hơn một chút. Đó là một lý do. Một lý do khác, có khi Thượng Đế không muốn quý vị thấy quá nhiều, vì quý vị sẽ quá nhớ Nhà. Quý vị không muốn sống ở đây nữa. Quý vị không muốn làm việc gì nữa. (Xin cảm ơn Sư Phụ.) Không có chi.Kiếp trước có một vị Minh Sư người Ấn Độ. Nhiều khi Ngài buồn quá, Ngài khóc. Đàn ông đó. Và một đệ tử hỏi Ngài: “Thưa Sư Phụ có sao không? Có chuyện gì ạ? Sao Sư Phụ buồn quá vậy?” Ngài nói: “Thật buồn khi phải trở lại thế giới này sau khi đã thấy Cõi giới đó”. Dĩ nhiên rồi. Ngay cả những người mới có đến Thế giới A-tu-la, những người chết lâm sàng và trở lại… Quý vị còn nhớ trong sách “Life After Life [Luân Hồi]” không? Họ chỉ đi 20 phút hay nửa tiếng gì đó, và rồi họ thấy Ánh Sáng (Thiên Đàng nội tại) và Thiên Đàng này nọ, ngay trong Thế giới A-tu-la, họ trở về và khóc suốt mấy tuần. Họ không muốn sống nữa, nói chi tới những thế giới cao hơn.Ngoài ra, đôi khi quý vị chưa được thanh tẩy đủ, mặc dù quý vị đã đạt đến Đẳng cấp Thứ Ba, nhưng quý vị vẫn tương tác với mọi người. Nghiệp thô thiển của quý vị. Linh hồn của quý vị đã lên đến Đẳng cấp Thứ Ba; [nhưng] nghiệp của quý vị vẫn còn rất nặng và thô thiển. Tôi có nói với quý vị rồi, đừng tạo thêm nghiệp. Cho dù đã đạt đến Đẳng cấp Thứ Ba, quý vị vẫn đau khổ. Cái gì cũng có thể khiến quý vị khổ đau. Những Vị ở Đẳng cấp Thứ Năm cũng đau khổ nếu Họ tạo thêm nghiệp. Dĩ nhiên, Họ ở bên trong linh hồn của Họ nhiều hơn; Họ hạnh phúc hơn. Nhưng nếu, ví dụ, nếu quý vị đánh ai đó, họ sẽ đánh quý vị. Cả hai đều đau khổ. Điều đó không liên quan gì đến đẳng cấp quý vị đạt được. Vì vậy, hãy cố gắng khiêm nhường và điềm tĩnh hơn, thế thôi. Nhân tiện nói, khi quý vị ra ngoài làm việc cho Sư Phụ hoặc cho Đạo, luôn có rất nhiều chướng ngại. Cho dù quý vị không còn nghiệp, những người mà quý vị làm việc cùng đều chưa hết nghiệp. Và những người mà quý vị làm việc cho họ cũng chưa hết nghiệp. Thành ra nó khó.Ngay cả các Minh Sư Đẳng cấp Thứ Năm, Họ cũng gặp khó khăn. Không phải vì Họ khó, mà Họ phải làm việc cho những người khó. Họ làm việc cho những người mang nghiệp. Ví dụ, bây giờ tôi trông sạch đẹp. Nếu tôi ra ngoài dọn rác, dọn vỉa hè hoặc đào cỏ, tôi sẽ bị dơ. Không phải vì tôi sinh ra đã dơ hoặc tôi đã dơ từ trước, mà là vì cỏ sẽ làm tôi dơ, vỉa hè sẽ làm tôi dơ, hoặc thùng rác sẽ làm tôi dơ. Đó là chuyện bình thường. Nhưng ít nhất chúng ta có thể rửa sạch. Nếu không làm dơ mình quá nhiều, quý vị về nhà gột rửa, với vài tiếng thiền – ít nhất một tiếng Quán Âm mỗi ngày. Tất cả mọi người, ít nhất là một tiếng Quán Âm mỗi ngày. Và hai, ba tiếng Quán Quang, Ánh Sáng (Thiên Đàng nội tại), một tiếng Âm Thanh (Thiên Đàng nội tại) ít nhất mỗi ngày, thì quý vị sẽ khá hơn. Hãy gột rửa.Đẳng cấp Thứ Ba nghĩa là quý vị không thoái lui nữa. Quý vị không bao giờ đi xuống lại nữa. Chỉ vậy thôi. Tại vì ở Đẳng cấp Thứ Hai, quý vị vẫn có thể quay trở lại. Như quý vị đang ở Đẳng cấp Thứ Hai cao, nhưng rồi quý vị đi xuống Đẳng cấp Thứ Hai trung rồi xuống Đẳng cấp Thứ Hai thấp, và rồi quý vị có thể quay trở lại Thế giới A-tu-la. Nhưng Đẳng cấp Thứ Ba, không, không bao giờ. Quý vị không bao giờ đi xuống nữa, mà chỉ đi lên. Nhanh hơn hay chậm hơn, còn tùy quý vị và nghiệp mà quý vị phải gánh chịu hàng ngày hoặc tiếp xúc, nhưng ngoài điều đó ra quý vị không bao giờ đi xuống, không bao giờ. Đó là cái hay. Đó là bước đầu tiên đến tự do. Bờ tự do. Bước đầu tiên… (Nhờ Sư Phụ Gia Trì.) Bước đầu tiên vào thế giới tự do.Ờ, tôi luôn gia trì quý vị. Chỉ là quý vị cũng phải tự cố gắng. Nếu người mẹ đã tắm cho đứa trẻ, mà đứa trẻ cứ ra ngoài lăn lộn trong bùn hết lần này đến lần khác, thì người mẹ phải làm sao? Cứ lau hết lần này đến lần khác, rồi đứa trẻ cũng tức giận, bị kỳ cọ và bị lạnh và không thích nước cả ngày. Tôi cũng không thể lau cả ngày. Cho dù tôi muốn lau, quý vị cũng sẽ phàn nàn: “Lạnh quá, đau quá”, da bị nhạy cảm, cứ kỳ cọ cả ngày... Làm sao quý vị chịu nổi? Nên đừng để mình quá dơ.Được rồi, còn câu hỏi nào nữa không? Không hả? (Nhiều khi chúng ta có thể sợ làm công việc cho đại chúng chỉ vì chúng ta có thể gặp phải tình huống này khiến cho mình tức giận hay gì đó, và tạo cho mình quá nhiều nghiệp, rồi không thể đi lên.) Được, nếu không muốn, thì quý vị đừng đi. Tùy quý vị. Nhưng nếu quý vị bình thản ngồi ở nhà cả ngày, thì quý vị cũng không đi lên. Vấn đề là vậy, vấn đề là vậy. Nấu ăn thì khó, nhưng nếu quý vị không nấu ăn, quý vị sẽ không có đồ ăn. Nấu ăn thì nóng – toát mồ hôi, và xắt rau, và quý vị phải đi mua rau. Đầu tiên, quý vị phải kiếm tiền. Mọi thứ đều khó, nhưng nếu quý vị không làm tất cả những điều này, quý vị cũng không có đồ ăn. Hoặc quý vị đi khất thực, thì đồ ăn không ngon và mất rất nhiều thời gian, đôi khi cũng không có gì [ăn]. Nên chúng ta không có lựa chọn nào khác. Mỗi khi quý vị tức giận, hãy cố gắng hít thở thật sâu, ba, bốn đến bảy lần, rồi nói chuyện. Hoặc nói: “Chờ một chút”. Đi vào phòng tắm, rửa mặt. “Ừ, ừ, ừ, chờ chút, tôi phải đi”. Và sau đó vào phòng tắm, rửa mặt, vẩy nước lạnh [lên mặt]. Niệm Năm (Hồng) Danh, cầu nguyện Sư Phụ, ra ngoài rồi nói chuyện lại.Photo Caption: Rêu Cao Chỉ Vài Milimét Khiêm Nhường, nhưng đối với Nhiều Loài, là Khu Rừng Trú Ẩn An Toàn!