Chi Tiết
Tải Về Docx
Đọc thêm
Cưng ơi. Hãy luôn luôn ráng nhớ. Cứ nhớ bất cứ gì mình có thể, câu thông với Thiên Tánh của mình, với Đấng Thiêng Liêng cao cả về tất cả thần thánh. Luôn luôn cố gắng nhớ. Khi ăn, cảm tạ Thượng Đế. Khi uống, cảm tạ Thượng Đế. Thậm chí khi đi nhà vệ sinh, cảm ơn cây cối cống hiến giấy vệ sinh. Không được, xin lỗi, chúng ta đốn hàng tỷ cây mỗi năm chỉ để vứt vào bồn cầu, và các chuyện khác nữa. Đâu phải tất cả đều được tái chế. Lúc nào cũng là cây mới. Và chúng ta dùng giấy mà không biết ơn cây cối, không cảm thấy xót thương cho cây cối, không cảm ơn rừng xanh, không làm gì cả. Mọi việc chúng ta làm ở đây, mọi thứ chúng ta có ở đây, cần phải là sự nhắc nhở rằng mình phải biết ơn toàn vũ trụ, cho mọi sự thoải mái, cho mọi tạo vật gia trì, giúp đỡ, hy sinh cho chúng ta mỗi ngày. Ngay cả bất cứ gì mình làm, cũng không hề làm đủ để đền ơn mọi điều này. Cho nên chỉ cầu nguyện mình tu hành đủ để có thể chia sẻ một ít công đức tâm linh cho những tạo vật này quanh mình; mặt đất mình bước lên, không khí mình thở, bầu trời mở rộng vòng tay suốt ngày cho mình, ban cho mình màu sắc đẹp đẽ làm êm dịu đôi mắt của mình, và để cảm thấy rằng mình được rộng mở, không bị tù túng ở một nơi chật hẹp đâu đó, mà mình có cả bầu trời, và tất cả cây cối cho mình dưỡng khí, bóng mát và trái cây, và tất cả rau củ ban sự sống của họ cho đời sống của mình. Mọi thứ mà chúng ta cần, từng có hay đang dùng đều nhắc nhở mình về sự câu thông với vạn vật và với Đấng Thiêng Liêng. Cho nên chúng ta cảm tạ Thượng Đế, tất cả các vị thần và nữ thần. và Thượng Đế Tối Cao về mọi thứ mình có. Và chúng ta xin lỗi mọi chúng sinh về những thiệt hại mà mình đã làm hay đang làm đối với họ một cách vô tình hay đôi khi cố ý vì nhu cầu, vì sự thoải mái của mình. Nhiều chúng sinh chịu đau khổ, hy sinh cho chúng ta. Vậy hãy dùng mỗi cơ hội để nhớ rằng chúng ta đang câu thông với tất cả, rằng chúng ta mang nợ thánh linh trong mọi chúng sinh và cảm ơn tất cả họ. Đừng bao giờ quên. Đừng bao giờ quên khi mình ăn, khi mình uống, khi mình đi vệ sinh, ngay cả khi dùng xà bông. Xà bông đến từ cây cối nơi nào đó, từ cây ô-liu, có lẽ từ dầu dừa. Ngay cả biển cũng tạo ra rong biển để làm xà bông, muối từ biển hay từ quặng mỏ, mọi thứ được tạo ra vì sự thoải mái của mình. Vì vậy mỗi khi sử dụng, chúng ta nên luôn luôn nhớ Thượng Đế. Cảm ơn mọi chúng sinh và cảm ơn Thượng Đế. Ít ra, chúng ta cảm ơn Ngài. Cho dù chúng ta có tiền để mua, nếu cảm thấy mình xứng đáng, cho dù những thứ này chỉ là vật dụng hàng ngày và mình thậm chí không nghĩ tới nó nữa, nhưng nên dùng nó để nhắc nhở mình, để được câu thông. Được không? (Được rồi.) Đó cũng là tu hành. Tôi cũng làm vậy. Đó là lời khuyên cho quý vị. Tôi không bao giờ quên. Khi hít thở, chúng ta cũng làm hại rất nhiều chúng sinh vô hình. Cho nên mỗi ngày, nếu không thể luôn luôn cảm tạ, thì buổi sáng, quý vị biết ơn cho một ngày đẹp đang tới, và cám ơn cho sự bảo vệ mà mình thấy hay không thấy. Buổi tối, quý vị cảm ơn cho tất cả những ngày tốt đẹp đã trôi qua, và cho mọi thứ mà mình có khiến đời sống mình là Thiên Đàng tại thế. Cho dù đôi lúc ở đây không thoải mái, nhưng dù sao, mọi thứ vẫn hướng về mình, cho chúng ta sự thoải mái và làm đời sống mình ở đây trở nên đẹp đẽ. Chúng ta là nhóm người rất may mắn. Có tiền không nhất thiết là một điềm may. Chúng ta may mắn vì mình có đủ để tiếp tục sống và có lực lượng tâm linh để nương tựa. Trong lúc khó khăn, trong lúc tuyệt vọng, nhiều người cũng không có được một chút những gì mà chúng ta có. Cho nên chúng ta phải luôn luôn nhớ cảm ơn. Khi cảm ơn Đấng Thiêng Liêng, chúng ta cũng câu thông với Đấng Thiêng Liêng, không phải chỉ khi thiền thôi. Và chúng ta phải cảm ơn thần nước, thần mưa. Chúng ta cảm ơn tất cả các vị thần. Tôi không thể cám ơn tất cả, nhưng khi nào tôi nhớ, nếu tôi dùng nước, tôi cám ơn thần nước. Nếu tôi dùng rau củ, tôi cám ơn tất cả rau củ đã hy sinh vì tôi, và cám ơn các vị thần, tiên, đã chăm sóc rau củ để chúng mọc tươi tốt, thơm ngon. Cám ơn cây đã cho tôi trái, mặc dù tôi không thấy cây đó. Nhưng qua trái cây, tôi cám ơn cây đã cho tôi trái đẹp, ngon như vậy. Và tôi gia trì cho cây. Và tôi chia sẻ một số điểm công đức tâm linh để thăng hoa cho cây. Nếu vô tình làm con kiến đau hay con gì đó, tôi chia sẻ điểm công đức tâm linh của tôi với họ. Mỗi ngày tôi chia sẻ với mọi chúng sinh. Và đó là cách chúng ta luôn giữ sự liên kết với mọi tạo vật. Và qua mọi tạo vật, chúng ta cảm tạ các vị thần và nữ thần và Đấng Tối Cao đã sáng tạo ra họ, để giúp đỡ chúng ta. Đó cũng là thiền. Luôn luôn nhớ tới Thượng Đế. Và qua mọi tạo vật, chúng ta nhớ tới ai tạo ra họ, ai gia trì họ và vị tạo ra người sáng tạo. Nên chúng ta cảm ơn tất cả. Mỗi ngày tôi cảm ơn họ. Tôi viết trong nhật ký mọi lúc. Mỗi ngày, tôi cảm ơn nhiều lần. Khi tôi viết ra điểm công đức tâm linh hay những việc làm tốt hôm nay, hay những gì tôi tìm thấy, sự thần bí tâm linh mới nào đó hay gì đó hay đẳng cấp cao sâu hơn của điểm nối kết thiêng liêng, bất cứ khi nào. Mỗi ngày, tôi cảm ơn. Tôi viết: “Vô vàn cảm tạ tất cả quý vị giúp đỡ tôi.” Ngay cả tôi, là Minh Sư trên Địa Cầu này, tôi vẫn cần sự giúp đỡ. Nên tôi cảm ơn mọi người. Tôi cảm ơn người nấu ăn cho tôi. Tôi cảm ơn cây lúa. Tôi cảm ơn nước. Tôi cảm ơn đất. Và tôi cảm ơn tất cả hộ pháp và thiên thần trên Thiên Đàng bảo vệ tôi mỗi ngày, với khả năng của họ, và cám ơn tất cả các vị thần và nữ thần xuất hiện trong đời tôi, trong hình thể vật chất hay vô hình để giúp tôi bằng nhiều cách. Dù là vua cũng cần giúp đỡ. Quý vị hiểu ý tôi không? Một vị vua trị vì cả vương quốc, nhưng vua cũng cần quân lính bảo vệ cung điện. Vua cần người nấu bếp nấu ăn cho ông, cần người nào đó sửa soạn y phục cho ông. Mọi người đều cần ai đó hay cái gì đó. Cho nên chúng ta hãy luôn giữ tinh thần biết ơn này trong tâm của mình. Luôn luôn cảm ơn. Bất cứ khi nào cảm ơn, chúng ta luôn nhớ Thượng Đế, vì chính Thượng Đế đã sáng tạo ra họ.