Tìm Kiếm
Âu Lạc
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • Bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • Čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • Русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • Polski
  • Italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Khác
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • Bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • Čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • Русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • Polski
  • Italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Khác
Tiêu Đề
Bản Ghi
Tiếp Theo
 

HÒA BÌNH: Cái Nhìn Toàn Diện Về Phục Vụ Đại Chúng, Phần 2/10

Chi Tiết
Tải Về Docx
Đọc thêm

Trung Quốc không đạt được gì nhiều nếu họ xâm chiếm Đài Loan (Formosa) nhỏ bé này. Dân ở đây sống an ổn tự lực và họ không đòi hỏi gì từ chính phủ Trung Quốc. Họ đã độc lập và tự lo cho họ rồi, và họ không bao giờ gây rắc rối gì cho Trung Quốc.

Trung Quốc không đạt được gì nhiều nếu họ xâm chiếm Đài Loan (Formosa) nhỏ bé này. Dân ở đây sống an ổn tự lực và họ không đòi hỏi gì từ chính phủ Trung Quốc. Họ đã độc lập và tự lo cho họ rồi, và họ không bao giờ gây rắc rối gì cho Trung Quốc. Cho nên, tôi không nghĩ Trung Quốc sẽ muốn gây chiến hoặc gây hại cho Đài Loan bằng bất kỳ cách nào. Tôi nghĩ người Đài Loan (Formosa) không nên lo lắng quá nhiều, và không nên làm chuyện gì khiêu khích hoặc làm cho chính phủ Trung Quốc có cớ để gây ra vài xung đột không dễ chịu, ngược với ý muốn của chính họ. Bởi vì nếu họ xâm chiếm Đài Loan (Formosa), gây chiến với Đài Loan, thì 23 triệu linh hồn của người dân Đài Loan sẽ than khóc, sẽ đau khổ, và do đó họ sẽ cầu nguyện với Thiên Địa và nguyền rủa chính phủ Trung Quốc cùng các nhà lãnh đạo. Ngoài ra người Trung Hoa từ Đại Lục mà bị bắt đi quân dịch cũng sẽ bị thương và chết, rồi cả hai bên sẽ phải chịu mất mát mọi điều. Còn người dân ở Trung Quốc đã vui hưởng hòa bình một thời gian rất lâu dưới sự cai trị của chính phủ anh minh ở Trung Quốc. Họ không quen với năng lượng và bầu không khí chiến tranh, và khi họ thấy máu chảy và anh chị em giết nhau như vậy, họ cũng sẽ không cảm thấy an ổn. Họ sẽ không cảm thấy hài lòng với chính phủ và họ cũng sẽ không nghĩ tốt về chính phủ nữa. Họ cũng có thể cầu nguyện với Thiên Địa làm gì đó để ngừng chiến tranh lại. Và rồi, vì thế, Thiên Đàng sẽ can thiệp và sẽ gây rắc rối cho các nhà lãnh đạo thuộc chính phủ Trung Quốc, theo như giáo lý Phật giáo về nghiệp, hay giáo điều Thiên Chúa giáo nói: “Gieo nhân nào, gặt quả nấy”. “Những gì mình không muốn, thì đừng bao giờ làm cho người khác”.

Và vì tình cảnh khủng khiếp của chiến tranh, và sự đau khổ, đổ máu của người dân của chính họ, về lâu dài, bất cứ ai gây chiến sẽ phải trả cái giá bị thiêu đốt trong địa ngục. Điều này không thể thoát được. Và tất cả năng lượng này sẽ sôi sục trước đó và trong lúc chiến tranh và sau khi chiến tranh, và nó sẽ làm các nhà lãnh đạo chiến tranh bị bệnh hoặc gặp bất hạnh ở mức độ rất lớn, và họ sẽ gục ngã trong nhiều cách khác nhau. Cho dù họ có thể thắng vào lúc đầu, nhưng chiến tranh không bao giờ nên được đề nghị cho bất cứ xung đột nào. Và chính phủ Trung Quốc, họ biết rất rõ tất cả điều này. Cho nên, tôi không nghĩ họ sẽ muốn gây hại cho người Đài Loan (Formosa) bằng bất cứ cách nào – chỉ là thiển ý và sự phân tích của tôi. Bởi vì người Trung Quốc, họ rất thông minh. Chính phủ, quý vị thấy họ điều hành, ôi Trời ơi, hàng tỷ người, và tất cả đều an bình, và họ được phát triển, phát triển, phát triển; họ là hàng đầu trên thế giới. Cho nên họ hẳn phải rất thông minh. Tôi không nghĩ họ sẽ mạo hiểm làm gì vô lý chỉ để chiếm một hải đảo nhỏ như Đài Loan, mà không có gì lợi cho họ, và họ cũng không cần phải có. Bởi vì người dân Đài Loan là người an bình; họ không làm hại gì cho ai. Họ cố gắng giúp hết mình trong khả năng của họ. Vì thế, người dân Đài Loan có rất nhiều công đức trong mắt của Thiên Đàng. Cho nên bất cứ ai làm hại họ sẽ tự gây rắc rối cho mình, như là tự bắn vào chân mình. Và tôi không nghĩ chính phủ thông minh nào, hùng mạnh như chính phủ Trung Quốc, mà lại muốn gây chiến với một hải đảo Đài Loan nhỏ bé. Để làm gì? Họ thậm chí không cần đất. Họ thậm chí không cần Đài Loan. Từ nào đến giờ họ chưa bao giờ cần Đài Loan. Cho nên họ sẽ không bao giờ cần.

Bởi vì nếu họ là Phật tử, họ biết luật nhân quả: Gieo nhân nào, gặt quả nấy. Bất cứ gì mình làm cho người khác, sớm hay muộn cũng sẽ trở lại với mình. Nếu không trong kiếp này, thì sau khi chết, sẽ bị đọa địa ngục, đau đớn bất tận. Bởi vì giết người, thì chắc chắn họ sẽ bị đọa địa ngục. Tất cả Phật tử biết điều đó. Và người không phải Phật tử cũng biết. Người dân Trung Quốc, không phải ai cũng là Phật tử, nhưng chính phủ, họ biết. Chính phủ dưới ngài Chủ tịch Tập biết bởi vì ông chủ tịch này là người dạy người dân tuân theo Phật giáo, tôn giáo truyền thống của họ cũng từ lâu lắm rồi; từ thời của Đức Phật, từ khi Huyền Trang (Tam Tạng), Đại Minh Sư, sang Ấn Độ để tìm cách sao chép kinh Phật và mang kinh trở về Trung Quốc. Đó là tại sao chúng ta có nhiều kinh điển Phật giáo là do người Hoa phiên dịch ra từ tiếng Phạn, bằng không chúng ta sẽ không thể biết nhiều về Phật giáo. Cảm ơn người Hoa. Đó là niềm tin tôn giáo truyền thống của họ.

Nhưng dù sao, người Trung Quốc, họ phóng khoáng. Họ cũng có nhiều tôn giáo cổ xưa khác như là Lão giáo, Khổng giáo, v.v. mà tất cả đều dạy rằng con người nên sống hòa bình, hòa hợp cùng tử tế với tất cả chúng sinh và với nhau. Họ còn có một câu nói, nói rằng lưới Trời lồng lộng, nhưng một mảy lông cũng không lọt. Nên, không chỉ Phật tử mới biết hậu quả của sát sanh, nhưng người Trung Quốc, họ rất thông thái. Họ biết tất cả trí huệ này bởi vì họ là một quốc gia rất cổ và có một truyền thống cổ xưa, văn hóa cổ xưa. Cho nên, nhất là ngài Chủ tịch Tập của Trung Quốc sẽ không cho phép cuộc tấn công Đài Loan (Formosa) diễn ra. Nhưng xin hãy, người Đài Loan (người Formosa), xin hãy cầu nguyện. Xin hãy cầu nguyện cho một thế giới tốt hơn, một quốc gia tốt hơn, và một mối quan hệ tốt hơn với đàn anh của quý vị, Trung Quốc. Hãy cầu nguyện vì không bao giờ biết.

Ai cũng biết, nhất là Trung Quốc vĩ đại, họ biết rằng đây đã là thế kỷ thứ 21 rồi. Chúng ta không tranh giành đất đai nữa. Nếu không giải quyết ôn hòa, thì chỉ để yên như vậy. Nhiều quốc gia, họ chấp nhận nhau. Tôi thích kết quả, cách mà họ đối xử với nhau. Như Pháp và Monaco, Ý và San Marino, Liechtenstein cũng là một tiểu quốc tí hon sát cạnh Thụy Sĩ, chẳng hạn như thế. Nhiều tiểu quốc còn nhỏ hơn Đài Loan cũng được tôn trọng phần nào. Nên tôi nghĩ Đài Loan cũng phải được tôn trọng, như một quốc gia độc lập. Tôi nghĩ rằng có những tiểu quốc nằm trong các quốc gia lớn, mà xưa kia thuộc các quốc gia lớn này, rồi trở nên độc lập như thế đó. Tôi chỉ không nhớ hết.

Thí dụ về các Quốc gia hoặc Bang có Tình Huynh đệ Hòa hợp

- Andorra và Pháp/Tây Ban Nha

- Đông Timor và Indonesia

- Eritrea và Ethiopia

- Iceland và Đan Mạch

- Namibia và Nam Phi

- Ireland và Vương Quốc Anh

V.v.

Như Bắc Hàn, Nam Hàn; và Nam Sudan với Sudan; và như Malaysia với Singapore. Họ trở thành anh em chỉ như thế đó. Bởi vì đôi khi trong gia đình, anh cả khôn lớn và thành công, và người em trai cũng muốn thành công, người em trưởng thành cũng muốn thành công luôn. Thế nên Đài Loan cũng vậy. Ngay dù có chút bất hòa đâu đó vì lịch sử quá khứ hoặc như thế, nhưng Đài Loan đã trưởng thành. Họ có tổng thống riêng của họ, họ có quốc hội riêng, thượng nghị viện riêng, và chính phủ của riêng họ, và mọi thứ đều tốt đẹp với người dân Đài Loan. Họ hạnh phúc như thế đó. Cho nên có lẽ chính phủ Trung Quốc hoặc có lẽ Ngài Chủ Tịch Tập Cận Bình đã quá bận rộn viện trợ nước ngoài, giúp đỡ nhiều quốc gia, như những nước ở châu Phi và các nước khác – mà tôi rất, rất ấn tượng, bởi vì đó là các quốc gia nghèo. Cho nên nếu chính quyền Trung Quốc hoặc ngài chủ tịch giúp đỡ họ, thì đó nghĩa là chính phủ Đại lục không muốn gì từ họ hết. Do đó tôi rất, rất khâm phục với loại trợ giúp vô điều kiện và cao quý này. Thế nên họ quá bận rộn với quốc ngoại và đồng thời những [vấn đề] khác… rồi bây giờ đại dịch đủ thứ, nên họ cũng đã quên giúp Đài Loan nữa. Tôi nghĩ không bao lâu, khi họ không còn quá bận rộn, khi Chủ tịch Tập Cận Bình không có quá nhiều gánh nặng khó khăn đè nặng lên ông, thì ông có thể nghĩ tới việc giúp đỡ Đài Loan hơn nữa, để Đài Loan phát triển thêm, nâng cao thêm địa vị trên trường quốc tế. Chẳng hạn như đưa Đài Loan vào Liên Hiệp Quốc như một quốc gia, và giúp họ được tôn trọng, vinh danh và công nhận nhiều hơn, theo cách mà người dân Đài Loan xứng đáng hưởng, bởi vì họ đã thành công tốt đẹp. Họ thật sự đã cư xử tử tế. Và họ thật sự chăm sóc lẫn nhau và chính bản thân, quan tâm tới người nghèo, giúp đỡ người thiếu thốn, và trợ giúp các quốc gia khác theo khả năng của họ. Không lớn lao như Trung Quốc, dĩ nhiên, bởi vì Trung Quốc là anh cả. Cho nên trong một gia đình, nếu anh cả giàu có và nổi danh và có quyền lực, thì thông thường họ giúp đỡ các em. Đài Loan là em trai hoặc em gái, và do đó, khi ngài chủ tịch có thời gian, tôi nghĩ ông sẽ giúp Đài Loan thêm nữa. Đó là thiển ý của tôi. Tôi nghĩ ông dự định sẽ làm vậy, ông chỉ không có thời gian. Vậy dù sao, bởi vì đã đến lúc Đài Loan phải được công nhận và vinh danh nhiều hơn. Có lẽ nếu chính phủ Trung Quốc quá bận rộn để giúp Đài Loan, thì có lẽ chính phủ Hoa Kỳ cũng nên giúp Đài Loan. Bất cứ ai giúp Đài Loan đều được hết, bởi vì Đài Loan đã bị phá hoại ngầm quá lâu rồi, và chịu tổn thất cùng với hạ nhục và áp bức đã quá lâu rồi. Đã tới lúc Đài Loan phải có sự công nhận và tôn trọng mà họ xứng đáng được hưởng. Người dân Đài Loan cũng phải cư xử cho khéo nữa. Họ đã cư xử rất tốt rồi, chỉ cần khéo hơn nữa, thì sẽ tốt hơn. Dĩ nhiên đây là thiển ý của tôi.

Tôi chúc tất cả người dân Đài Loan những điều tốt đẹp nhất. Tôi chúc quốc gia Đài Loan và Trung Quốc những điều tốt đẹp nhất, và hòa bình, hạnh phúc, phồn vinh, như quý vị đang có ngay bây giờ. Tôi chúc quý vị giữ được điều đó và phát triển thêm – nhiều hơn bên trong về tâm linh, thực hành thêm thiện lành, nhân từ, từ bi. Thuần chay hơn nữa, để hai quốc gia của quý vị sẽ càng có nhiều công đức hơn nữa để duy trì hòa bình, hạnh phúc và sự phồn thịnh cho tất cả. Mong Thiên Đàng bảo vệ quý vị và giúp quý vị nâng cao ý thức tâm linh của mình. Xin được như vậy. Amen. A Di Đà Phật, Quán Âm Bồ Tát, xin bảo vệ Đài Loan và Trung Quốc. Xin làm ơn, cảm ơn Các Vị. Cảm ơn tất cả Các Vị, chư Thánh Hiền và Chư Phật bảo vệ Đài Loan lẫn Trung Quốc, bảo vệ mối quan hệ huynh đệ của họ. Cảm ơn Các Vị. Tôi hy vọng quý vị vui lòng với câu trả lời của tôi. (Dạ, rất vui, thưa Sư Phụ.) Nếu không, xin tiếp tục hỏi tôi bất cứ câu hỏi nào khác liên quan đến quốc gia quý vị, dĩ nhiên, bởi vì quý vị là người Đài Loan, dĩ nhiên quý vị biết người dân mình lo lắng và quý vị cũng lo lắng, cho nên tôi dành nhiều thời giờ để trả lời câu hỏi của quý vị. Nhưng, nếu quý vị muốn hỏi gì thêm nữa, xin cứ tự nhiên. ( Cảm ơn Sư Phụ, Ngài đã trả lời tất cả rồi ạ. Cảm ơn Ngài rất nhiều. )

( Thưa Sư Phụ, có nhiều tình trạng nghiêm trọng trên khắp thế giới vào lúc này, ) Phải, tôi biết. ( bao gồm cháy rừng, lũ lụt, siêu bão, đại dịch, nạn thiếu thức ăn, và nhiều hơn nữa. Dường như không nước nào hoặc dân tộc nào được yên. ) Phải. ( Tất cả điều này rồi có qua hết và đời sống sẽ sớm được trở lại bình thường không, thưa Sư Phụ, hay sẽ tiếp tục cho tới khi con người thay đổi cách sống của họ và làm thêm nữa mới chữa lành thế giới? Hay có thể cũng có liên hệ với cái gọi là thay đổi hoặc thiết lập lại từ Thời Đại này sang Thời Đại khác mà con người phải trải qua? )

Thật ra chúng ta đã tạo ra tất cả điều này. Cho nên, chúng ta có thể đảo lại. (Dạ, Sư Phụ.) Chỉ vậy thôi, câu trả lời ngắn gọn. (Dạ, Sư Phụ.) Chúng ta không thể tạo địa ngục cho hàng tỷ, ngàn tỷ chúng sanh trên Địa Cầu, ý tôi nói động vật, những chúng sinh vô tội. (Dạ, Sư Phụ.) Chúng ta tạo địa ngục cho họ, chúng ta tạo địa ngục hành hạ họ, rồi kỳ vọng Thiên Đàng trên Địa Cầu. Làm sao có thể được? Ý nói là thậm chí không cân bằng. Số động vật bị hành hạ và tàn sát còn đông hơn là dân số con người. (Dạ hiểu, Sư Phụ.) Làm sao chúng ta có thể kỳ vọng…? “Gieo nhân nào, gặt quả nấy”. Tất cả Kinh Thánh, tất cả tôn giáo, nói với chúng ta như thế, vậy làm sao chúng ta có thể thoát? (Dạ.) Cho nên, nếu con người thay đổi, lập tức định mệnh của chúng ta sẽ thay đổi, (Dạ, Sư Phụ.) thế giới của chúng ta sẽ thay đổi, và bất cứ gì quý vị mong ước sẽ trở thành hiện thực, ý nói những gì tốt thôi. (Dạ, Sư Phụ.) Dĩ nhiên, nếu quý vị muốn điều xấu, cũng sẽ trở thành hiện thực, nhưng rồi hậu quả sẽ thảm khốc. (Dạ.) Tôi nghĩ tất cả họ biết điều đó. Chỉ là khó để thay đổi thói quen và đổi ngược tư tưởng của họ. (Dạ.)

Thiên Đàng đã vô cùng kiên nhẫn rồi. (Dạ.) Thượng Đế còn kiên nhẫn hơn nữa. Nhưng chúng ta lại xem là lẽ thường. Bây giờ vẫn xem là chuyện đương nhiên. Nhưng đôi khi, tôi mừng khi thấy một số tin tích cực trên truyền hình của chúng ta, khi quý vị đưa tôi mấy tiết mục để chỉnh duyệt. (Dạ hiểu.) Tôi thấy là bây giờ chúng ta có nhiều tin tốt hơn. Người ta ngày càng ăn ít thịt đi thời nay. Mọi quốc gia. Ngay cả ở Hoa Kỳ, là một nước thích thịt bò. (Dạ.) Họ thích miếng thịt bò to lớn và nướng kỹ, hoặc không nướng kỹ, nhưng bây giờ họ đang giảm bớt. (Dạ hiểu.) Nên tôi chỉ hy vọng một ngày, không còn [thịt] nữa. (Dạ.) Chúng ta đang cầu nguyện cho Thế Giới Thuần Chay vì Thế Giới Thuần Chay có nghĩa là Thế Giới Hòa Bình. Quý vị thấy đó, bây giờ ngày càng an bình hơn, vì giờ đây nhiều người ăn thuần chay hơn. (Dạ hiểu.) Ngay cả đại dương có thêm sinh vật phù du để hấp thụ thêm thán khí, không khí độc hại, giúp chúng ta. (Dạ, Sư Phụ.) Cũng là mới, không chỉ trước đây. Trước kia, chúng ta đã có loại tin này rồi. Bây giờ có thêm nữa. (Dạ.) Quý vị thấy chưa? Điều này cân xứng với cách hành xử của chúng ta đối với tha nhân. Nếu chúng ta thật sự trân quý Địa Cầu và thế giới, và bất cứ gì ban cho chúng ta ở đây, chúng ta phải bày tỏ bằng hành động. (Dạ.) Chứ không phải mỗi ngày chỉ tới nhà thờ hoặc chùa, nói: “Ồ, cảm ơn Thượng Đế, về những gì Ngài ban cho con”. Chúng ta, là con người, chúng ta cho cái gì? Hãy hỏi (chính mình) câu hỏi đó. Và chúng ta phải bắt đầu suy nghĩ: “Bây giờ, chúng ta phải đền đáp cho Thượng Đế, cho Đấng Sáng Tạo, cho các tạo vật, cho mọi chúng sinh, về những gì họ đã ban cho chúng ta”. (Dạ.) Chứ đừng luôn nói: “Thiên Đàng, cho tôi, cho tôi, cho tôi”. Chúng ta cho. Chúng ta cho bằng cách nhân từ hơn, có lòng từ bi hơn, quan tâm hơn đến nỗi đau của tha nhân như thể là nỗi đau của chính mình. Rồi mọi việc sẽ tốt đẹp. Tôi hứa với quý vị. (Dạ, Sư Phụ. Cảm ơn Sư Phụ.)

Tôi không có cách sửa nhanh. Cách sửa nhanh nhất là như vậy: mọi người chuyển sang thuần chay, và thế giới sẽ trở thành Thiên Đàng. Quý vị kỳ vọng tôi làm phép màu “hula hấp hả?” Tôi không làm đâu. Cho dù có thể, tôi sẽ không làm nữa, không làm nữa, vì như vậy không công bằng. (Dạ, Sư Phụ.) Quý vị thấy tất cả động vật đau khổ, Trời ơi! Khi tôi thấy họ đau khổ, cách người ta giết họ, cách người ta hành hạ họ, ồ, tôi có thể chết ngay. Tôi nói: “Để tôi chết thay cho họ. Hãy để tôi, làm ơn. Để tôi chết thay cho họ đi, nếu điều đó giúp họ”. Chỉ là cách đó không giúp được. Thật sự, tôi đã cầu nguyện như vậy. Nhưng cách đó không được. (Dạ hiểu.) Khi tôi thấy cảnh đó, tôi không thể nhìn nữa. Tôi hết sức cố gắng để phải [xem] bởi vì tôi phải [xem]. Tôi phải xem chương trình. (Dạ, Sư Phụ.) Tôi phải chỉnh sửa chương trình. Ý nói, tôi phải kiểm tra. Tôi không thể chỉnh sửa cách quý vị làm. Quý vị có thần thông. Quý vị có máy thần thông. Quý vị có bàn tay thần thông. Quý vị có cách làm thần thông. Tôi chưa học mấy thứ đó. Tôi không bao giờ nghĩ sẽ cần nó. Và trước đây, tôi không cần. Bây giờ chúng ta có Truyền Hình Vô Thượng Sư, nhưng tôi có rất nhiều người trẻ, có tài, như quý vị. Thế thì bây giờ tôi cần để làm gì? Trước kia, tôi không cần; sau này, cũng không cần. (Dạ, Sư Phụ.) Nhưng tôi đã học vài cách dùng máy điện toán, và quý vị nên tự hào về tôi rồi. (Dạ, Sư Phụ.) Rất [tự hào]! Ồ, Trời ơi, làm được có một chút xíu! Nhưng trước kia tôi không làm được. Cho nên, tôi hãnh diện. Đó là điều vĩ đại nhất mà tôi có thể làm, mấy thứ máy vi tính. Câu hỏi của quý vị được trả lời chưa? (Dạ rồi. Cảm ơn Sư Phụ.) Tôi không có câu trả lời mới nào cho quý vị hết. (Cảm ơn Sư Phụ). Cũng tương tự vậy. Tôi tiếp tục nói với thế giới, nhưng tùy họ thôi. (Dạ, Sư Phụ.) Họ có ý chí tự do, và họ có khả năng để làm. (Dạ.)

Xem thêm
Video Mới Nhất
38:04

Tin Đáng Chú Ý

40 Lượt Xem
2024-12-20
40 Lượt Xem
Chia sẻ
Chia sẻ với
Nhúng
Bắt đầu tại
Tải Về
Điện Thoại
Điện Thoại
iPhone
Android
Xem trên trình duyệt di động
GO
GO
Prompt
OK
Ứng Dụng
Quét mã QR,
hoặc chọn hệ điều hành phù hợp để tải về
iPhone
Android