Ngài (Phật Thích Ca Mâu Ni) đã là Phật từ muôn đời trước. Vô lượng, vô số thời kỳ của nhiều Địa Cầu, nhiều Thiên Đàng, bị hủy diệt, được tạo lại – Ngài đã là Phật từ rất lâu rồi. Lâu đến nỗi không thể đếm được. Đó gọi là vô số, vô lượng kiếp thời gian. Cũng giống như Phật Di Lặc và nhiều vị Phật khác. Con người cũng có thể trở thành Phật, dĩ nhiên rồi.
Và quý vị thấy, giống như hòa thượng Quảng Khâm, Ngài giáng trần 600 năm, trước kiếp cuối trên thế gian, từ Cõi Phật A Di Đà, và thầy của Ngài vẫn còn ở Cõi Phật A Di Đà, nhưng Ngài đã xuống thế gian làm người 600 năm. Có lẽ vì Ngài muốn giúp một số người trên thế gian, loài người, nếu Ngài không giúp, có thể họ sẽ rơi vào địa ngục hoặc một nơi rất thấp kém nào đó. Dù vậy, suốt 600 năm, Ngài đã làm nhiều việc xấu, nên thậm chí Ngài còn bị lưu đày vào cõi súc sinh, làm người-thân-động vật. Chính Ngài đã kể với mọi người như vậy và điều này có ghi trong sách của Ngài.
Nên, không phải như quý vị là một vị Phật và quý vị xuống thế gian, vào thế giới loài người rồi quý vị vẫn giữ được địa vị Phật và rồi mọi người sẽ thấy quý vị là một vị Phật và tôn thờ quý vị, cúng dường quý vị, nhận ra và chấp nhận rằng quý vị là một vị Phật. Không phải như vậy đâu. Ngay cả khi Đức Phật đến lần cuối cùng trong chu kỳ của Ngài, làm Đức Phật một lần nữa, người ta vẫn muốn giết Ngài. Ngay cả anh họ của Ngài, cũng là tỳ kheo, là đệ tử của Ngài, là đệ tử của Đức Phật, cũng muốn giết Ngài nhiều lần, và hạ thấp Ngài, phỉ báng Ngài, và làm đủ thứ chuyện. Nên, quý vị không bao giờ có thể quá chắc chắn, được, tôi là nhà sư, tôi là linh mục, tôi là nữ tu, tôi niệm Danh hiệu Phật mỗi ngày, tôi ăn thuần chay và tôi tụng Kinh mỗi ngày, tôi thiền phương pháp hơi thở, hoặc tụng phương pháp của Phật, bất cứ gì, thì tôi sẽ đến Cõi Phật. Không nhất thiết như vậy. Làm ơn, trừ phi quý vị vốn đã là Phật rồi, còn không rất khó để giải thoát khỏi thế giới này một khi quý vị đã ở trong đó, vì vậy hãy rất tinh tấn, siêng năng.
Quý vị tăng ni, tôi nói với quý vị tất cả những điều này bằng tất cả tình thương và sự tôn trọng đối với lý tưởng của quý vị. Trước khi bắt đầu đi tu, quý vị đã có lý tưởng – quý vị muốn trở thành một người thánh thiện, noi theo Đức Phật và làm việc này việc kia để giúp những chúng sinh khác. Nhưng trong lúc đó, một số quý vị có thể bị lạc lối bởi tình hình khó khăn trên thế giới, hoặc tình hình chính trị, hoặc quá nhiều tín đồ khen ngợi quý vị và thổi phồng quý vị lên tận trời xanh rồi quý vị rớt theo cách nào đó. Nhưng quý vị luôn có thể quay lại với lý tưởng cao thượng ban đầu của mình và trở thành một nhà sư tốt. Chỉ cần nhớ, hướng vào bên trong, luôn kiểm thảo bản thân, phê phán chính mình, không phê phán ai khác. Nhất là phê phán tôi. Quý vị mà làm vậy thì nghiệp sẽ rất nặng. Tôi không sợ quý vị. Tôi không cần lời khen ngợi, sự tôn thờ hay chấp nhận của quý vị. Tôi không cần điều đó. Tôi không cần bất cứ gì trên đời này, chỉ là tôi sợ cho quý vị mà thôi.
Chúng ta sẽ nói tiếp về việc đi khất thực. Nếu quý vị đã biết đường đi, và dân làng đã biết quý vị và họ muốn cúng dường cho quý vị, chỉ đi một đoạn đường ngắn rồi quý vị quay lại chùa, thì cũng được. Có lẽ không sao, nếu quý vị thích như vậy, và nếu quý vị có khả năng làm vậy, và nếu điều đó không gây rắc rối cho những nhà sư khác. Bởi vì nếu quý vị làm như vậy, và nếu phần lớn đất nước hoặc khu vực của quý vị là những nhà sư Đại thừa, nghĩa là họ chỉ ăn thuần chay, hoặc tối đa là ăn trường chay, nghĩa là họ ăn trứng, uống sữa và ăn phô mai v.v., thì những người khác hoặc một số người cuồng tín sẽ tôn vinh quý vị và đưa quý vị lên bục cao để quý vị không bao giờ có thể bước xuống được nữa. Họ sẽ biến quý vị thành một vị Phật sống và lan tin đó khắp nơi trên mạng, và áp bức bất kỳ ai không tin rằng quý vị là Phật, mặc dù quý vị vẫn chưa phải là Phật. Và quý vị không thể nói với họ, nhưng dần dần, quý vị có thể nghĩ rằng điều đó chẳng hại gì, và rồi quý vị cảm thấy tự hào rằng người ta tin tưởng quý vị, và quý vị đi tới đâu, người ta cũng cúng dường cho quý vị này nọ.
Rồi một số tín đồ, một số người cuồng tín sẽ coi thường những nhà sư khác ăn ngày hai, ba bữa và sống trong chùa, nhưng họ cũng không làm hại gì ai. Họ cũng tụng Danh hiệu Phật mỗi ngày. Họ tụng Kinh. Và họ chăm sóc tín đồ của họ. Khi tín đồ bị bệnh, họ đến với tín đồ. Khi tín đồ gặp rắc rối, họ cũng đến với tín đồ, v.v. Vì vậy, họ cũng làm việc, và họ giữ cho chùa sạch sẽ để tín đồ đến thiền, bế quan và quy y khi tín đồ có thời gian rảnh rỗi hoặc khi gặp rắc rối, cần một nơi để nghỉ ngơi một thời gian, một vài ngày. Hoặc thậm chí làm gương để những người khác sẽ trở thành nhà sư, ni cô và tiếp tục giữ truyền thống thánh thiện cao thượng của Phật giáo. Họ cũng làm công việc của họ. Và khi có người bị bệnh, họ đến cầu nguyện cho những người đó, tụng kinh cho họ. Và khi có người vãng sanh, hoặc người thân của họ vãng sanh, họ cũng đến cầu nguyện giùm.
Họ cũng làm một việc gì đó, và thậm chí nếu họ làm công việc như vậy và họ chỉ kiếm được ngày ba bữa ăn, hoặc ngày hai bữa ăn với vài ba bộ áo cà sa trên người, thì họ cũng không tệ lắm, bởi vì con người luôn cần một ai đó để nương tựa, để kể những vấn đề của họ và giúp họ cầu nguyện cho chính họ trước khi họ chết hoặc khi họ bị bệnh hoặc khi họ hàng và người thân yêu của họ qua đời. Họ cần tất cả sự an ủi đó. Và họ cũng cần được nhắc nhở rằng họ nên làm điều tốt – ăn thuần chay, làm điều tốt và giúp tha nhân. Nhà sư sẽ nhắc nhở họ làm điều đó. Vì vậy, không phải họ ăn chỉ vì bụng đói. Họ cũng làm việc gì đó để giúp xã hội, về mặt tâm lý, tinh thần và thể chất nữa. Thành ra không phải họ tệ hơn quý vị hay gì cả, nhưng một số người không hiểu sâu sắc như vậy, nghĩ rằng nhà sư ăn ngày hai, ba bữa và trở nên hơi mập, hoặc không đi khất thực, thì họ là những nhà sư xấu. Không phải như vậy. Không, không, không. Ăn hay không ăn không quyết định Phật quả của quý vị.
Và tệ nhất là nếu người ta khen quý vị đến tận trời xanh khi quý vị không xứng đáng, thì công đức của quý vị sẽ mất hết, mất hết, mất hết. Và quý vị hoặc là sẽ sớm rời khỏi con đường tu hành, bị phụ nữ hay đàn ông quyến rũ, hay là bị bệnh nặng, hoặc bất kỳ điều gì khác có thể xảy ra với quý vị. Nếu quý vị là họ hàng của ma, thì có lẽ quý vị không phải lo lắng về điều đó, bởi vì quý vị không làm điều đó vì Đức Phật hay vì mọi người. Quý vị làm điều đó để phá hoại Phật giáo. Cũng có chuyện đó, vì Ma Vương nói với Đức Phật, và khiến Đức Phật khóc, rằng vào Thời Mạt Pháp, như thời đại của chúng ta bây giờ, y sẽ đến và thậm chí đại tiện vào bát của Đức Phật và phá hoại Phật giáo bằng cách gửi con cháu của y ra ngoài để trở thành nhà sư và thuyết giảng chống lại Đức Phật, chống lại Phật giáo chân chính.
“Khi Đức Phật Thích Ca Mâu Ni sắp nhập Niết Bàn, Ngài triệu quỷ vương tới và ra lệnh cho y: ‘Nhà ngươi phải tuân theo luật. Phải theo luật từ đây trở đi. Không được vi phạm’. Quỷ vương trả lời: ‘Vậy Ông muốn tôi theo luật của Ông? Được. Trong thời Mạt Pháp, tôi sẽ mặc áo cà sa của Ông, ăn thức ăn của Ông, và đại tiện trong bát khất thực của Ông’. Ý của y là y sẽ phá hoại Pháp từ bên trong. Khi Đức Phật nghe điều đó, Ngài lo lắng. Ngài khóc và nói: ‘Thật sự Ta không thể làm gì ngươi được. Phương pháp của ngươi là độc địa nhất, phá hoại nhất’”. ~ Lời bình luận của Hòa Thượng Tuyên Hóa (trường chay) về Kinh Suy Ngẫm (Kinh Lăng Nghiêm)
Nên, điều đó có thể xảy ra. Điểm chính là quý vị không nên là nguyên nhân gây ra sự chia rẽ giữa các nhà sư, giữa các nữ tu, như thể quý vị tốt hơn họ. Điều đó cũng sẽ mang lại nghiệp rất nặng cho quý vị.
Vào thời Đức Phật, rất khó để có một ngôi chùa và ở cố định một nơi để được cúng dường. Nhưng ngày nay, thì rất dễ. Quý vị có Internet, quý vị thậm chí có thể thuyết giảng trực tuyến. Vả lại ở trong chùa an toàn hơn cho quý vị. Quý vị phải chăm sóc cơ thể của mình vì đó là đền thờ của Phật. Bởi vì Phật Tánh ở bên trong quý vị. Thượng Đế ngự bên trong quý vị – theo như Thiên Chúa giáo. Thượng Đế, Phật Tánh – là như nhau. Nếu khai ngộ tốt, quý vị sẽ hiểu rõ điều đó, như thể quý vị nhìn thấy Mặt Trời trước mặt mình.
Nếu không khai ngộ, thì quý vị vẫn nghĩ Phật giáo tốt hơn Thiên Chúa giáo. Và một số người vẫn phỉ báng Chúa Ki-tô và phỉ báng Đức Phật, vì các Ngài không thuộc tôn giáo của họ. Nhưng đó là vì họ vô minh. Nhưng quý vị là nhà sư, nữ tu và linh mục; ít nhất quý vị nên có một chút khai ngộ, có thể là khai ngộ thấp. Nhưng đó là vốn liếng của quý vị. Quý vị phải tiếp tục đầu tư với vốn liếng đó, với thời gian của quý vị, lòng thành của quý vị, lòng sùng kính thuần khiết của quý vị. Rồi quý vị sẽ luôn ngày càng khai ngộ hơn. Hãy tán thán Đức Phật đã giúp quý vị. Hãy tán thán Thượng Đế đã duy trì quý vị, hỗ trợ quý vị và giúp quý vị.
Ngay cả nhà sư cũng có định mệnh riêng của họ, như họ phải làm gì. Thành ra một số nhà sư không thể xuất gia thật sự, hoặc họ sẽ dừng lại sau một thời gian, vì đó không phải là định mệnh của họ, mặc dù họ thật sự muốn xuất gia. Ở Thái Lan, họ có xuất gia tạm thời. Như vậy cũng rất phù hợp, rất tốt cho điều đó. Một số người muốn xuất gia một tuần để kiếm công đức cho một số người nhà, hoặc một số người trở thành người xuất gia một tháng, hoặc hai tháng, ba tháng hoặc một năm, v.v. Khi đó, quý vị không phải xuất gia suốt đời. Ở Thái Lan người ta làm như vậy đó, nhiều người họ làm như vậy. Và bây giờ, nếu quý vị chọn con đường đi khất thực, đó là kiểu xuất gia khác – họ gọi là “Tiểu thừa”, hoặc họ gọi là phong cách xuất gia “Phật giáo sơ khai”.
Nhưng như tôi đã nói trước đây, tôi không thực sự muốn xúc phạm ai cả. Tôi chỉ nói những gì tôi biết. Những gì tôi biết có thể không phải những gì quý vị nghĩ quý vị biết, hoặc những gì quý vị nghĩ là đúng. Nhưng tôi chỉ nói với quý vị sự thật, không gì hơn. Tùy quý vị thôi. Tôi cũng thường cúng dường cho các nhà sư. Tôi không phân biệt giữa nhà sư, linh mục ăn thịt người-thân-động vật với linh mục hoặc nhà sư không ăn thịt. Nhưng đối với quý vị, bản thân quý vị, nếu quý vị đi khất thực, quý vị nên… Nếu ở gần thành phố hoặc gần xóm làng của quý vị, thì người ta đã biết mấy giờ quý vị ra ngoài, mấy giờ quý vị mang bát đi khất thực. Rồi họ sẽ xếp hàng ngoài đường cúng dường cho quý vị. Mỗi người cho khác nhau. Và rồi, quý vị về nhà và có thể ăn với nhau hoặc chỉ ăn bất cứ gì có trong bát của quý vị, còn tùy. Có lẽ còn tùy vào truyền thống, nhưng chủ yếu là ăn bất cứ gì được cúng dường trong bát của quý vị, vậy thôi. Bây giờ, nếu đã biết người ta rất rõ rồi, quý vị có thể nói với họ: “Xin cho đồ thuần chay thôi”. Bởi vì là nhà sư, quý vị có lòng từ bi. Đó là lý do quý vị muốn trở thành nhà sư.
Photo Caption: Cùng Nhau Làm Cho Đời Muôn Vàn Tươi Đẹp